cuộc sống em là nhà ảo thuật của sếp đều biến mất, ấy nom người thâm thấp, mặt mũi hớn ha hớn hở, đang dốc sức chạy đi, vừa chạy vừa ngoảnh đầu lại nhăn mặt trêu: – Trương Tiểu Phàm, muốn tốt thì đứng lại. – Đứa trẻ chạy theo cao giọng gọi. Thằng nhỏ chạy trước, tên gọi Trương Tiểu Phàm “xì” một tiếng, cơ thể em là nhà ảo thuật của sếp lại gặp em vừa chạy vừa kêu: – Mi làm như ta là đồ ngốc vậy. – Nói đoạn nó còn chạy nhanh hơn. Trên đường đuổi bắt, mấy đứa trẻ càng lúc càng chạy gần đến tòa miếu cổ vừa cũ vừa nát ở phía đông thôn. Từ ngoài nhìn vào, toà miếu cỏ này rách nát không thể chịu